Ký ức Bình Sơn
Anh nhìn lại công trường in sắc nhớ
Tháp cao nghiêng theo bóng đổ trăng tà
Anh nghe tiếng tim mình chung nhịp thở
Với dư vang của những tháng năm qua
Tuyến ống trùng điệp nối dài tận xa
Từng ống khói nhả làn hơi dìu dịu
Từng tuabin quay guồng quay bận bịu
Thiết bị đan xen nhịp ca tuần hoàn
Vương nụ cười tay hứng giọt hân hoan
Dầu trên mặt còn vệt than đen láy
Dầu nhọc nhằn chẳng quản ngại gian nan
Gió ca hát trên vai người thợ máy
Nghe tiếng gọi anh bước đi như chạy
Lời thì thầm của một thuở thanh xuân
Kỷ niệm bên kia, ký ức thật gần
Cả thập kỷ ở nơi đây gắn bó
Anh nhặt nhạnh từng mảnh sao rất nhỏ
Mỗi hình hài, một nỗi nhớ dịu êm
Sao thật dày, phủ kín cả trời đêm
Ngày chia xa sao mà lưu luyến thế
Gần thêm chút nữa khi còn có thể
Thời gian ơi lưu giữ khoảnh khắc này
Xin dịu dàng dừng lại ở hôm nay
Miền ký ức bỗng ùa về vội vã
Tiếng còi hú một sớm nao giục giã
Đoàn tàu lăn đưa anh đến sân ga
Anh bước xuống, phân xưởng CCR
Công trình ấy khiến tim anh ngợp choáng
Anh nhìn thấy những nụ cười tươi sáng
Những người anh cần mẫn dưới công trường
Bước kiên trì bên công việc đảm đương
Cuộc sống dệt từ hy sinh thầm lặng
Dẫu giông bão hay những ngày đầy nắng
Dẫu khó khăn anh vẫn bước kiên cường
Góp nhỏ nhoi những cống hiến khiêm nhường
Viên gạch nhỏ xây thành công nhà máy
Ngày tháng ấy hun trái tim bỏng cháy
Mọi người cùng giữ vững lửa đam mê
Quen thuộc dần từng thiết bị, lối về
Cùng nhà máy anh cùng chung nhịp nhở
Còn nhớ mãi những ngày đầu bỡ ngỡ
Đọc sơ đồ trong ánh mắt hoang mang
Tài liệu dày đến cả mấy trăm trang
Ôi!
Thời gian ấy trôi sao nhanh vậy nhỉ?
Anh đứng lặng nghe tiếng ai thầm thì
Đưa lối về, vùng ký ức dịu êm
Này phòng ca, anh đã thức bao đêm
Này van anh đã bao lần thao tác
Mai này dẫu bước đi trên lối khác
Nhớ trong tim bao hồi ức đong đầy
Nhớ từng ngày nơi ấy vẫn còn đây
Nhớ từng giấc mơ hồng anh đã sống
Từng gương mặt bỗng bừng lên sinh động
Mẩu chuyện trò sau những lúc giao ca
Là nụ cười ai bảo: Cố lên nha
Khích lệ bằng cái siết vai thật chặt
Cùng nhà máy đếm bình yên góp nhặt
Xin an yên đọng lại những nụ cười
Rực rỡ những năm tháng tuổi đôi mươi
Bình Sơn hỡi! Một thời ta đã sống
Trái tim họa một hình hài thơ mộng
Bao bóng người và những tháng năm say
Lửa Dung Quất chắp cánh giấc mơ bay
Âm ỉ cháy trong lòng bao nhiệt huyết
Mai này dẫu trên hai miền biền biệt
Nhớ nhau hoài qua ký ức thân thương
Như cánh chim rời tổ ấm lên đường
Nhưng ánh mắt vẫn dõi về chốn cũ
Giờ tạm biệt, lòng còn bao nhắn nhủ
Chân vững vàng, dẫu đường lắm chông gai
Kiên định đi, những bước rộng bước dài
Cùng tìm lửa, từ khơi xa biển thẳm
Dẫu phía trước đường đời vời vợi lắm
Cùng đưa dòng dầu đi khắp muôn nơi
Bình minh lên thắp sáng những chân trời
Và ngày mới như hoa vừa hé nở
Dẫu ta biết chia xa là sẽ nhớ
Chuyện hợp tan là tất yếu thôi mà
Hát vang lên, khúc hát - BSR
Tháng năm rộng chẳng làm mờ kỷ niệm
Nâng ly đầy anh em cùng chiêm nghiệm
Dưới trăng vàng ta chuyện cũ hàn huyên
Mình cùng ôn từng kỷ niệm đầu tiên
Ta thầm ước, thời gian đừng đi vội
Và anh bảo trên đường đời rộng lối
Gặp bởi hữu ý, quen là hữu duyên
Như biển trời trải rộng tới vô biên
Tình đủ đậm ươm lộc non vừa chín
Bàn tay nắm trao nhau lời bịn rịn
Mắt rưng rưng chẳng nói được thành câu
Con nước kia rồi sẽ chảy về đâu
Từ lữ thứ lại trôi về lữ thứ
Ly rượu cuối trao nhau câu tự sự
Vẫn tin rằng ta sẽ mãi đồng tâm
Dẫu chia xa nhưng chẳng mất tri âm
Chỉ tạm biệt, không bao giờ vĩnh biệt.
Kính tặng anh chị em đồng nghiệp Phòng Chưng cất dầu thô
- Nhà máy Lọc dầu Dung Quất, Quảng Ngãi
Trần Hoài Sơn
Mã tác phẩm: 34-TH-THS-0001